BÀI VIẾT DÀI ĐẦU TIÊN

Mọi thứ đã khác

    Ông Thịnh theo con trai cả vào Nam ăn tết. Có thể ông sẽ không ra ngoài này nữa. Người hàng xóm cuối cùng thế hệ bố mẹ tôi đã rời đi. Mấy nhà sát nhà tôi, giờ chỉ còn lại anh Kiên, người con thứ nhà ông bà Chín - Đặng ở lại. Và mẹ tôi, mấy anh em tôi
    Với họ tôi có nhiều hoài niệm. Xin dùng từ ''hoài niệm''. Bởi những hồi ức đó khá ám ảnh với tôi. Giờ khép lại hết rồi. Con người đã không còn, những dư âm cũng đi theo họ. Mọi hỷ nộ/ ái ố tan biến
    Cuộc sống/ thời gian kéo họ đi. Chắc là vậy? Cùng là con người đó, có lúc ta ghét họ, có lúc ta mến họ, có lúc không là gì hết
Điều gì không giải thích được ta đổ cho thời gian

    
    Xin khép lại mọi thứ với họ, với một khoảng kỷ niệm dài
    Nhưng còn hiện tại với tôi?

Con đường từng đi qua/ hiện tại

    Ở những bài blog trước, phần nào tôi đã viết về những khoảng thời gian của mình. Những tính cách từ nhỏ, về gia đình; công việc từng làm, nhiều nơi đã đi qua. Có hẳn một bài ''Nhìn Lại'' (https://lecuongvy.blogspot.com/2021/01/nhin-lai.html), trong đó ngoài việc nhìn lại những khoảnh khắc cũ, là một phần cuộc sống hiện tại
    Khá khó khăn!
    Từ công việc, gia đình đến sức khoẻ, tiền bạc. Tôi không muốn nói đến sự ''được - mất'', ''đúng - sai'', hay ''hối tiếc - hy vọng'', ''đau khổ - hạnh phúc''. Gọi đó là Những Thứ Đã Qua
    Hiện tại tôi rất mệt mỏi, nhưng cũng đầy hy vọng cho ngày mai. Thời điểm cuối cùng thường là mở đầu cho những điều mới. Tôi khá hoang mang- cá tính nhút nhát từ nhỏ; tôi sợ thời điểm hiện tại. Sau khó khăn này, hẳn chăng những điều tốt đẹp sẽ đến? Có những lúc tưởng chừng không thể chịu nổi
    Một thời gian dài trên những con đường. Khi là những mộng mơ của một thằng bé; những đẹp đẽ đến từ truyện tranh, những quyển sách và fiml, video. Khi là những mẩu chuyện về Phật, về những nhà tư tưởng cổ đại. Tôi nương vào đó, và giờ tôi cần phải bỏ nó lại
    Tôi cần sống cuộc sống của tôi

Buông bỏ


    Đã đến thời điểm buông bỏ để sống cuộc sống của mình
    Tôi xóa facebook (cảm thấy không cần dùng nữa), tôi bỏ công việc kinh doanh (tôi không cảm thấy hạnh phúc với nó), tôi cải thiện sức khỏe, ....
    Thật khó! Có nhiều điều vẫn giữ tôi lại, những vọng tưởng, tham ái; những quá khứ, những điều nhỏ nhặt. Và hiện tại vẫn đang làm tôi mờ mắt, mê đắm
    Lỗi buồn vẫn xâm chiếm toàn bộ tâm hồn tôi. Cảm giác bất lực không lối thoát

Con đường tâm linh

    Tôi tìm hiểu được ''Tâm Linh'' không phải là theo một tôn giáo, hay những điều mê tín dị đoan gì đó. Mà tâm linh chính là con người bên trong của tôi. Tôi cần xoa dịu ''nó''
Tâm hồn/ tinh thần của tôi đã tổn thương nặng nề trong thời gian dài. Tôi cần quan tâm, chữa trị cho nó

    Rồi điều gì sẽ đến?

    Tôi chờ đợi ....

Comments