CON CÒ VÀ MẸ!

Vậy là chậm mất một ngày viết blog. Thật buồn.
Bù lại mình sẽ gửi tặng các bạn bài blog cũ. Bài này được viết từ năm 2013, tại blog của mình lecuong84.wordpress.com
Cảm nhận của mình là nó rất hay. Bài viết mình tặng mẹ và những người mẹ, người chị Việt Nam thế hệ cũ.
Mời các bạn đọc và cảm nhận:

Người Việt thường ví hình ảnh con cò với người mẹ.

Con cò
Hay đi ăn đêm, hay đi ăn đêm, sao đi một mình
Một mình lầm lũi canh ba thức giấc trong đêm khuya vắng một mình lầm lũi thân cò
Được một con tôm đôi ba con tép đêm nay không thấy có con cá nào
Cò ơi cò hỡi thôi đi về đi đêm qua cũng thế đêm nay cũng thế cò ơi
Lặng lôi cả đêm thương cho đàn con đêm lạnh khuya vẫn thức đợi mẹ về mới yên lòng
Ới a cò ơi thôi về cò ơi

Con cò chăm bẵm cho con, một nắng hai xương để đến khi cò lớn, cò tung cánh bay xa. Người mẹ Việt cũng vậy. Họ tần tảo sớm khuya, chắt chiu nuôi con, chăm chồng. Họ không dám ăn, không dám mặc, mọi suy nghĩ đều hướng về chồng, về con cái. Khi đi chợ, là đồng quà tấm bánh. Lúc nhỏ tiếng hát ru à ơi. Nhìn con từ khi nhỏ cho đến khi trưởng thành là niềm vui , là cuộc sống của mẹ. Mẹ chăm con, gần gũi với con quên cả cuộc đời riêng của mẹ . Mẹ không còn thời gian chăm sóc cho bản thân, không đòi hỏi, chỉ có sự hi sinh.

Năm tháng qua đi, con khôn lớn còn mẹ gầy hao, tóc bạc, da nhăn, lưng còng. Ôi mẹ ! Vì vậy Người ta ca ngợi mẹ, viết về mẹ, tạc tượng mẹ. Rằng sự hy sinh đó là lớn lao, là biển rộng trời cao. Người ta nói sự lam lũ của mẹ như một lẽ thường tình, như một quy luật. Không mảy may đắn đo, nó như là mặc định cho cuộc đời của mẹ. NGƯỜI MẸ LAM LŨ. Và bởi vì chính mẹ cũng nghĩ như vây.


Nhiều người cho đến giờ vẫn nghĩ cuộc sống của cha mẹ là chăm lo cho con cái, tất cả vì con cái – và đến họ cũng vậy, không ca thán, không riêng tư. Họ buộc cuộc đời của họ lại. Khi đó cuộc sống cá nhân không có cơ hội phát triển. Con người không có nhiều nhu cầu dẫn đến họ có rất ít động lực. Cuộc sống vì thế không phát triển nhanh. Mẹ chăm lo cho con nhưng mẹ có cuộc sống riêng của mẹ. Điều này dễ gây khoảng cách giữa hai thế hệ vì có nhu cầu khác nhau. Và còn dễ đến cuộc sống một chiều áp đặt. Con hiểu vì sao mẹ và nhiều người mẹ khác như vậy. Vì Mẹ sinh ra trong thời chiến tranh loạn lạc. Trong xã hội mà có đủ cái ăn đã là một điều may mắn,. Cuộc sống sung túc cũng chỉ là như vậy. Mẹ đâu biết xã hội tiêu dùng là gì, không có chủ nghĩa cá nhân ,.. Mẹ hy sinh như ông, như bà đã hy sinh cho mẹ.                

XIN ĐỪNG VÍ MẸ VỚI CON CÒ. TỘI NGHIỆP LẮM AI ƠI!

Người mẹ vùng nông thôn hiện nay, phần nhiều vẫn giữ suy nghĩ như vậy. Cuộc sống thị thành thì có khác. Người mẹ thị thành quan tâm đến bản thân mình nhiều hơn. Họ vừa chăm con vừa phát triển sự nghiệp riêng. Họ có không gian riêng của họ : đi spa, du lịch, học thêm, mạng xã hội, … Cuộc sống vì thế có sung sướng hơn người mẹ nông thôn.

Kìa có cơn giông ập đến rồi
Sấm đầu mùa rụng vang trời
Đón cơn mưa đầu tiên về
Để ngày mai tìm đàn cò trắng ở đầu vượt gió sãi rộng cánh bay bay về phía chân trời
Bầu trời rộng lớn, lòng người rộng lắm
Đàn cò vút lên, bay về phía mặt trời
Cò ơi, thương những đêm lắm bùn lem
Để sáng nay khi mặt trời thức giấc lại khát khao bay lên lại bay lên
Cò ơi
Cò ơi

Comments

Post a Comment